E̍k-keng (bûn-su)

E̍k-keng (易經; ia̍h-keng)[1] ia̍h sī kiò choè Chiu-e̍k (周易), sī chi̍t ê Tiong-kok thoân-thóng bûn-hiàn, kap Si-keng, Siōng-su, Lé-kì kap Chhun-chhiu hō͘ Jû-ka tâng-chê kiò choè "Ngó͘-keng".

E̍k-keng

Chham-chiàuSiu-kái

  1. Ogawa Naoyosi, pian. (1931). "易經". Tai-Nichi Dai Jiten 臺日大辭典 [Tâi-Ji̍t Tōa Sû-tián] (ēng Ji̍t-pún-gí). 

Koh khoàⁿSiu-kái