Lâm Sòng (南宋; 1127 nî chì 1279 nî) sī Tiong-kok Sòng-tiâu sî-tāi ê chi̍t ê sî-kî. Lú-chin-cho̍k ji̍p-chhim siau-bia̍t Pak Sòng liáu-āu, iû Sòng Ko-chong Tiō Kò͘ tī Lâm-kiaⁿ Èng-thian-hú tiông-sin kiàn-li̍p Lâm Sòng lâi iân-sio̍k Tiō--sī ê ông-tiâu; Sòng-tiâu ê lâm-pak nn̄g ê sî-kî ha̍p-chheng Lióng Sòng (兩宋).

Lâm Sòng ê léng-thó͘