Siōng-chi (Tek-gí: obere Extremität; Eng-gí: upper limb) sī tōng-bu̍t sì-chi tiong oá thâu hit siang, lēng-goā chi̍t siang kiò hā-chi.

Miâ siu-kái

Lâng kap chi̍t koá sa-lia̍h lêng-le̍k khah hoat-tián ê tōng-bu̍t ê siōng-chi koh kiò chhiú-pì (arm), kî-tha ê miâ koh ū chhúi-kó͘, phok (Hàn-jī: 膊). Chú-iàu hun siōng-phok, chêng-phok, chhiú-chiúⁿ 3 toāⁿ, che 3-ê pō͘-hun tī Hō-ló-oē mā ē-sái ha̍p kóng chhiú, chóng-sī chhiú ū-sî koh sī choân-bûn chí chhiú-chiúⁿ, tio̍h sī seⁿ chéng-thâu ê pō͘-hūn.

Nā kî-tha ēng sì ki kiâⁿ-lō͘ ê tōng-bu̍t, siōng-chi mā kiò chêng-kha, chêng-thúi.

Eng-gí kóng ê "arm", tī kháu-gú-siōng sui-jiân sī kui ki chhiú-pì ê ì-sù, m̄-koh nā tī i-ha̍k su̍t-gí, tiāⁿ sī choân-bûn kóng siōng-phok, ia̍h tio̍h sīong-chi tī keng-kah kap chhiú-khiau chi kan hit toāⁿ.