Si-keng

(Tùi Si-king choán--lâi)

Si-keng(詩經) sī Tiong-kok siōng chá-kî ê si-koa chóng-chi̍p. Si-keng goân-pún hō-chò Si(), lóng-chóng 305 tiâu (5 tiâu ū tê bô loē-iông), só͘-í iū-koh kiò-chò Si-sam-pah(詩三百). Chū Hàn khai-sí, Jû-ka chiong i tòng-chò keng-tián; Sòng ê sî-chūn chìng-sik kā hō-chò Si-keng. Mô͘ Heng(毛亨) só͘ siá ê tsù-pún liû-thoân kah kin-á-ji̍t, Si-keng in-chhú mā kiò-chò Mô͘-si(毛詩). Si-keng ê chok-ka toā-pō͘-hūn lóng bô-hoat-tō͘ khó-chìng--ah, chú-iàu sī Chiu kah Chhun-chhiu sî-tāi ê peh-sèⁿ, liû-thoân tī N̂g-hô só͘-tsāi ê chu-hô͘ kok-ka, sio̍k-î pak-hong bûn-ha̍k.

Boán-chheng Khiân-liông Hông-tè siá ê Gū pit Si-keng tô͘ (御筆詩經圖).

Si-keng ê im-ga̍k hun-luī ē-sái hun-chò Hong(), Ngá(), kah Siōng(); Hong mā kiò-chò Si̍p-ngó͘ Kok-hong, sī 15 ê chu-hô͘-kok ê bîn-kan si-koa; Ngá sī Chiu-kok kok-lāi ê Chìng-seng(正聲); Siōng sī chè-sū ê koa-khek. Nā-sī chiàu chhiú-hoat lâi hun, Si-keng ē hun-chò (), (), kah Heng(). Hun-pia̍t sī sū-su̍t, pí-jū, kah liân-sióng ê ì-sù.