Tông Thài-chong (唐太宗; 598 nî 1 goe̍h 28 ji̍t – 649 nî 7 goe̍h 10 ji̍t), pún-miâ Lí Sè-bîn (李世民), sī Tiong-kok Tông-tiâu ê tē 2 tāi hông-tè. 626 nî kàu 649 nî chāi-ūi. Thài-chong ê lāu-pē sī Ko-chó͘, lāu-bú sī Thài-bok Hông-hiō.

Tông Thài-chong
唐太宗
Tông-tiâu ê hông-tè
Tông-tiâu ê hông-tè
Chāi-ūi 626 nî – 649 nî
Chêng-jīm Tông Ko-chó͘
Kè-jīm Tông Ko-chong
Choân-miâ
Lí Sè-bîn (李世民)
Sē-hō
Bûn Hông-tè (文皇帝)
Biō-hō
Thài-chong (太宗)
Chhut-sì 598 nî 1 goe̍h 28 ji̍t(598-01-28)
Kòe-sin 649 nî 7 goe̍h 10 ji̍t (51 hòe)