Tang-iûⁿ
Chhōe kî-thaⁿ ēng-hoat, khòaⁿ Tang-iûⁿ (khu-pia̍t).
Tang-iûⁿ sī chi̍t-ê ì-sù chē khoán ê iōng-gí, siāng khoah-khǹg ê ì-sù sī kap Se-iûⁿ siong-tùi--ê, kui-ê Tang-hong sè-kài; mā ū khó-lêng piáu-sī kui-ê A-chiu; khah phó͘-thong ê chi̍t khoán ì-sù sī Ji̍t-pún, Tiâu-sián, kap Tiong-kok ûi chú ê chi̍t-ê bûn-hòa hoān-ûi, óa-kīn Tang A-chiu ê ēng-hoat; koh ū chi̍t chióng, sī kīn-taⁿ Tiong-kok tùi Ji̍t-pún ê chi̍t khoán kiò-hoat.
Kî-tha giân-gí
siu-káiTī Oa̍t-lâm-gí, iā ū kap Tang-iûⁿ tùi-tâng ê Hàn-jī-gí, kiò chò Đông Dương (óa-im: "lòng jiông"), hoān-ûi kap Indochina beh kâng.
Chham-chiàu
siu-kái- 邱函妮 (2012). "陳澄波繪畫中的故鄉意識與認同-以《嘉義街外》(1926)、《夏日街景》(1927)、《嘉義公園》(1937)為中心". 國立臺灣大學美術史研究集刊 (33).
Pún bûn-chiuⁿ sī chi̍t phiⁿ phí-á-kiáⁿ. Lí thang tàu khok-chhiong lâi pang-chō͘ Wikipedia. |