Tiuⁿ Chhit-lông
Tiuⁿ Chhit-lông (張七郎; 1888 nî 12 goe̍h 16 ji̍t[1] - 1947 nî 4 goe̍h 4) Chè-hiàn Kok-tāi, Hoa-liân-koān Chham-gì-hoē gī-tiúⁿ. I kap nn̄g ê hau-siⁿ, Hōng-lîm Chho͘-tiong Hāu-tiúⁿ Tiuⁿ Chong-jîn (張宗仁), i-sing Tiuⁿ Kó-jîn (張果仁), bô iân-kò͘ hông lia̍h--khí, poàⁿ-mî teh bōng-á-po͘ piⁿ hông chhìⁿ-sat.
Tiuⁿ Chhit-lông 1888 nî 12 goe̍h 16 ji̍t tī Sin-tek-chiu Iûⁿ-muîⁿ chhut-sì, in-uì pâi tē chhit-ē chhiah kiò Chhit-lông. 1915 nî tuì Tâi-oân Chóng-tok-hú I-ha̍k-hāu chhut-gia̍p. 1921 nî poaⁿ kàu Hoa-liân Hōng-lîm khui Jîn-siū Pīⁿ-īⁿ (仁壽病院).
Chiong-chiàn liáu-āu, Tiuⁿ Chhit-lông chin hoan-gêng Chó͘-kok lâi Tâi-oân. 1946 nî tòng-soán Hoa-liân-koān Chham-gī-goân koh tòng-soán gī-tiúⁿ, kâng nî mā tòng-soán Chè-hiàn Kok-tāi.
Jī-jī-pat Sū-kiāⁿ hoat-seng liáu-āu i bô tan-jīm jīm-hô ê jīm-bū, in-uī i tú chiah àn Tiong-kok chham-ka Chè-hiàn Hōe-gī tńg--lâi, lóng tī-teh phoà-pīⁿ tó teh bîn-chhn̂g. 1947 nî 4 goe̍h chhe 4 àm-sî, i kap 3 ê kiáⁿ khì hō͘ Kok-bîn-tóng lia̍h--khì, hit-àm i kap nn̄g ê hāu-siⁿ, Tiuⁿ Chong-lîn (張宗仁), Tiuⁿ Kó-lîn (張果仁), teh bōng-á-po͘ piⁿ hōng chhèng-sat. I tē jī kiáⁿ Tiuⁿ I-lîn (張依仁) in-uī ū khì Tiong-kok tang-pak pīⁿ-īⁿ ho̍k-bū ê sî bat khì hō͘ Chiúⁿ Kài-se̍k o-ló chiah bô tāi-chì.
Tiuⁿ Chhit-lông pē-kiáⁿ siū-hāi ê īn-sò͘, in bó͘ Chiam Kim-ki (詹金枝) ioh:
- Tiuⁿ Chhit-lông tī Hoa-liân-koān chham-gī-hoē tuì koān ê ī-sǹg ū ì-kiàn.
- Tùi koā̄n-chèng kap Hōng-lîm Chho͘-tiong ū ì-kiàn.
- Jī-jī-pat sū-kiāⁿ liáu-āu chò koān-tiúⁿ ê hāu-soán-jîn.
Chām-goā liân-kiat
siu-kái- 228 Sū-kiān Kì-liām Ki-kim-hoē: Tiuⁿ Chhit-lông ê siāu-kài Archived 2010-01-21 at the Wayback Machine.
Chham-khó
siu-kái- ↑ 臺灣新民報社, pian. (1937). "張七郎". 臺灣人士鑑. 呂靈石.