Chìn (ông-tiâu)

(Tùi Chìn-tiâu choán--lâi)

Chìn (晉; 265 nî - 420 nî), iā tiāⁿ-tiāⁿ hō-chòe Chìn-tiâu (晉朝), sī Tiong-kok le̍k-sú siōng ê chi̍t-ê ông-tiâu. In-ūi chèng-khoân tiong-kan hoat-seng ba̍t, Chìn-tiâu koh ē-ēng hun-chò Se Chìn (西晉; 265 - 316) kap Tong Chìn (東晉; 317 - 420) nn̄g-ê thóng-tī sî-kî, ha̍p-chheng Lióng Chìn (兩晉). Se Chìn sī Chìn Bú-tè Su-má Iām só͘ kiàn-li̍p--ê, siú-to͘ sī Lo̍k-iông. Tong Chìn sī Chìn Goân-tè Su-má Jōe só͘ kiàn-li̍p--ê, siú-to͘ sī Kiàn-khong (kim Lâm-kiaⁿ).

Chìn-tiâu ông-se̍k Su-má--ka ê chó͘-sian sī Sam-kok sî-tāi Chô Gūi ê sè-chok. Su-má ÌChô Gūi chiáng-ak chin tōa ê khoân-le̍k; 259 nî, Su-má Ì hoat-tōng chèng-piàn, si̍t-chè khòng-chè Chô Gūi ê hông-tè. 265 nî, Su-má Ì ê sun Su-má Iām pek Gūi Goân-tè siān-jiōng tè-ūi, kái kok-hō ûi Chìn. 280 nî, Chìn bia̍t Sun Ngô͘, tiong-it Tiong-kok. M̄-kò chèng-kio̍k tī Chìn Hūi-tè í-āu chiām-chiām hūn-loān, ông-chok ūi-tio̍h beh cheⁿ tiong-iong chèng-khoân tiō hoat-tōng lāi-chiàn, sú chheng Pat-ông Chi Loān. Tiong-kok lāi-gōa ê Hui-hàn bîn-cho̍k thàn-sì chhut-peng toa̍t-koân, , kiàn-li̍p in ka-kī ê kok-ka, che tī Tiong-kok le̍k-sú siōng hō-chò Éng-ka Chi Loān kap Ngó͘-ô͘ Loān Hôa.