Chô Phi (曹丕; 187 nî  – 226 nî 6 goe̍h 29 ji̍t), piáu-jī Chú-hoân (子桓), sè-miâ Bûn-hông-tè (文皇帝), āu-sè hō-chòe Gūi Bûn-tè (魏文帝). I sī Tiong-kok Sam-kok sî-tāi Gūi-kok ê khai-kok hông-tè. In pē-bú sī Chô Chhò kah Bú-soan Hông-hiō.

Gūi Bûn-tè
魏文帝
Chô Gūi ê hông-tè
Chô Gūi ê hông-tè
Chāi-ūi 220 nî – 226 nî
Chêng-jīm Hàn Hiàn-tè (Hàn-tiâu)
Kè-jīm Gūi Bêng-tè
Choân-miâ
Chô Phi (曹丕)
Sē-hō
Bûn Hông-tè (文皇帝)
Biō-hō
Ko-chó͘ (高祖)
Lāu-pē Chô Chhò
Lāu-bú Bú-soan Hông-hiō
Chhut-sì 187 nî
Kòe-sin 226 nî 6 goe̍h 29 ji̍t (39 hòe)