Chheⁿ-chio̍h
Chhiⁿ-chio̍h[1], chheⁿ-chio̍h, ia̍h sī kóng ún-se̍k (ji̍t. 隕石)[2] sī siak hiòng Tē-kiû, kî-tha he̍k-chheⁿ, ōe-chheⁿ iā ngē-chit seng-thé, jî-chhiá lòng chiūⁿ in tē-piáu ê sió-he̍k-chheⁿ he̍k-chiá sī tn̂g-bóe-chheⁿ ia̍h in-ê lân-san pō͘-hūn.
Chhiⁿ-chio̍h ê chhùn-chhioh bô it-tēng, nā khah sè-lia̍p--ê tī ji̍p khì tāi-khì-khoan ê sî-chūn to̍h siū mô͘-chhat téng goân-in sio khì tōa-pō͘-hūn.
Chham-chiàu Siu-kái
- ↑ Ogawa Naoyosi, pian. (1931). "星石". Tai-Nichi Dai Jiten 臺日大辭典 [Tâi-Ji̍t Tōa Sû-tián] (ēng Ji̍t-pún-gí).
- ↑ Ogawa Naoyosi, pian. (1931). "隕石". Tai-Nichi Dai Jiten 臺日大辭典 [Tâi-Ji̍t Tōa Sû-tián] (ēng Ji̍t-pún-gí).
Pún bûn-chiuⁿ sī chi̍t phiⁿ phí-á-kiáⁿ. Lí thang tàu khok-chhiong lâi pang-chō͘ Wikipedia. |