Pi-chêng Siâⁿ-chhī

Pi-chêng Siâⁿ-chhī (hàn-jī: 悲情城市) sī 1989 nîHâu Hàu-hiân tō-ián ê chi̍t chhut Tâi-oân tiān-iáⁿ; tiān-iáⁿ ê pōe-kéng sī 228 sū-kiāⁿ hoat-seng chêng-āu ê Ke-lâng.

Tiān-iáⁿ chhiūⁿ-iáⁿ chêng, in-ūi 228 tī Tâi-oân siā-hōe kah cho̍k-kûn chi-kàiⁿ ê cheng-gī, ín-khí chin chē kìm-kī ōe-tê. Tiān-iáⁿ seng tī Italy ê Venezia Iáⁿ-tián hòng-sàng, tit-tio̍h Kim-sai Chióng ê khéng-tēng.

Chhiūⁿ-iáⁿ liáu-āu, Pi-chêng Siâⁿ-chhī ín-khí chin tōa ê thó-lūn. Tû-liáu pò-chóa kah cha̍p-chì ê pò-tō, sīm-chì iáu-ū lūn-bûn kah choan-chu ê choan-bûn gián-kiù kah phêng-lūn. Lēng-gōa, Káu-hūn (九份) mā in-ūi chiit chhut tiān-iáⁿ lâi chhiok-chìn i ê koan-kong sán-gia̍p.

Kio̍k-chêng siu-kái

1945 nî, Ji̍t-pún chiàn-pāi, Chiau-hô Thian-hông soan-pò͘ bû-tiâu-kiāⁿ tâu-hâng. Kok-bîn chèng-hú chiap-siu thok-koán Tâi-oân.

Ke-lâng Lîm--sī ka-cho̍k só͘ keng-êng ê "Siáu Siōng-hái" (小上海) chiú-lâu tī chiàn-āu koh tiông-sin khai-bō͘.