Tāi-hiàn-chiong
Tāi-hiàn-chiong (Hàn-jī: 大憲章), goân-bûn siá-chò "Magna Carta", iah "Magna Carta Libertatum", ì-sù tō sī (Chū-iû ê) toā hiàn-chiong. I sī Eng-kok tī 1215 nî kong-pò͘, ēng Latin-gí siá ê hoat-lu̍t bûn-kiāⁿ.
Tāi-hiàn-chiong thang kóng sī hit-tong-sî ê Eng-kok kok-ông John siū England ê hoâ-cho̍k ap-pek só͘ sán-seng ê hoat-lu̍t bûn-kiāⁿ, i ê loē-iông chè-hān ông ê koân, bô koh chhin-chhiūⁿ í-chá hiah toā, mā siá-bêng kóng jîn-bîn ū koân kap hui-hoat ê koan-kaⁿ tùi-tu (Habeas Corpus), Eng-kok Kok-ông John ko͘-put-chiong tī 1215 khàm ín-á chàn-sêng.
Lán thang kóng Tāi-hiàn-chiong sī taⁿ ēng hiàn-hoat chò kok-ka chè-tō͘ kin-té ê goân-khí-thâu, i tùi āu--lâi ê Bí-kok Hiàn-hoat kap Jîn-koân hoat-àn lóng put-chí-á ū éng-hióng. Tī 1225 nî, Eng-kok Kok-ông Henry III ū koh kā Tāi-hiàn-chiong kong-pò͘ 1 pái.