Latin-gí
Latin-gí (Lingua Latina), he̍k-chiá La-teng-gí, Lat-teng-gí[1], Lia̍p-teng-gí[2], sī chi̍t-chióng kó͘-chá Roma-lâng kóng ê gí-giân. Roma Thian-chú-kàu Kàu-hoē chit-má tī chèng-sek to͘-ha̍p iû-goân ēng Latin-gí, só͘-í i sī Vaticano ê koaⁿ-hong gí-giân.
Kho-ha̍k kap i-ha̍k ū chiâⁿ chē jī-sû sī Latin-gí. Hiān-tāi ê gí-giân mā ū chiâⁿ chē sī ùi Latin-gí lâi--ê, chhin-chhiūⁿ Se-pan-gâ-gí, Portugal-gí, Hoat-gí, Italia-gí kap Romania-gí.
Chham-khóSiu-kái
- ↑ John Macgowan (1883). "Latin". English and Chinese dictionary of the Amoy dialect.
拉丁 Lat teng
- ↑ Thomas Barclay (1923). "拉". Supplement to Dictionary of the Vernacular or Spoken Language of Amoy.
lia̍p-teng, Latin.
Gōa-pō͘ liân-kiatSiu-kái
Pún bûn-chiuⁿ sī chi̍t phiⁿ phí-á-kiáⁿ. Lí thang tàu khok-chhiong lâi pang-chō͘ Wikipedia. |