Kim Pân Mûi

(Tùi Kim-pân-mûi choán--lâi)

Kim Pân Mûi (金瓶梅), iā hō-chò Kim Pân Mûi Sû-ōe (金瓶梅詞話), sī Tiong-kok Bêng-tiâu ê siáu-soat, sī sù-tāi kî-su chi-it. Kim Pân Mûi sī Tiong-kok le̍k-sú siōng, tē-it pō͘ iû bûn-jîn to̍k-li̍p chhòng-chok ê tiông-phian pe̍h-ōe sè-chêng chiuⁿ-hôe siáu-soat. Kim Pân Mûi ê chok-chiá hòa-miâ Lân-lêng Siàu-siàu-seng. Kim Pân Mûi sī 3-ê lâng-miâ ê cho͘-ha̍p, hun-pia̍t sī Se-mn̂g Khèng ê 3-ê sè-î kap cha-bó͘-kán Phoaⁿ Kim-liân (潘金蓮), Lí Pân-jî (李瓶兒), kap Pâng Chhun-mûi (龐春梅); lēng-gōa, ū-lâng jīn-ûi Kim Pân Mûi iáu-ū koh-khah chhim-chân ê ì-gī, "Kim" tāi-piáu kim-chîⁿ, "Pân" tāi-piáu chiú, ah "Mûi" tāi-piáu sèng-io̍k.

Kim Pân Mûi

Kim Pân Mûi choân-chip.
Chok-chiá Lanling Xiaoxiao Sheng ("The Scoffing Scholar of Lanling", pseudonym)
Original title 金瓶梅
Kok-ka Tiongkok (Bîng-tiâu)
Gí-giân Written vernacular Chinese
Lūi-hêng Historical fiction, erotic fiction
Set in China, 1111–1127
Chhut-pán ji̍t-chí
c. 1610
Mûi-thé Ìn-suat
895.1346
LC Class PL2698.H73 C4713
Guân-pún
金瓶梅 teh Hàn-gí Wikisource

Guā-pōo lên-ket siu-kái

 

Wikimedia Commons téng ê siong-koan tóng-àn: Jin Ping Mei

 

Wikiquote ū Kim Pân Mûi ê ín-iōng-kù.

  Che sī chi̍t phiⁿ koan-î siáu-soat ê phí-á-kiáⁿ. Chhiáⁿ tàu khok-chhiong.