Tâi-oân bîn-chú-hòa
Tâi-oân bîn-chú-hòa (臺灣民主化) sī Tâi-oân iû hui-bîn-chú chèng-thé choán-hêng kàu chū-iû bîn-chú chè-tō͘ ê kòe-têng, kî-tiong pau-koat í tui-kiû bîn-chú-hòa kap kióng-kò͘ bîn-chú ûi bo̍k-piau ê siā-hōe ūn-tōng kap chèng-tī kái-kek, iû-kî sī 1980 nî-tāi bóe-kî tī Tiong-hôa Bîn-kok thé-chè hā thui-sak ê bîn-chú-hòa chhò͘-si (lêng-chēng kek-bēng). Tī It-bī Chiàn-cheng kî-kan, bat sêng-li̍p Tâi-oân Bîn-chú-kok, tān-sī pēng bô kiàn-li̍p bîn-chú chèng-thé. Tui-kiû bîn-chú chèng-thé ê ūn-tōng, siāng-chá khí-goân tī Ji̍t-pún sî-tāi, Tâi-oân-lâng iau-kiû beh ài hām Ji̍t-pún-lâng pêng-téng ê chèng-tī bîn-chú khoân-lī. Kàu Tiong-hôa Bîn-kok sî-kî, siāng-chá ū Jī-jī-pat sū-kiāⁿ, lo̍h-bóe chìn-ji̍p ê kài-giâm sî-tāi hoat-seng chi̍t hē-lia̍t ê chèng-tī khòng-cheng, pau-koat tóng-gōa ūn-tōng, Kiô-thâu sū-kiāⁿ, Tiong-le̍k sū-kiāⁿ, Bí-lē-tó sū-kiāⁿ téng, chòe-āu Tiong-hôa Bîn-kok Chèng-hú tī 1987 kái-giâm, jiân-āu kái-tû tóng-kìm, Kok-bîn Tāi-hōe kap Li̍p-hoat-īⁿ choân-bīn kái-soán, chiàⁿ-hù chóng-thóng kái chò ti̍t-soán, phōaⁿ-sûi chē pái siu-hiàn, kiàn-siat chit-má Tâi-oân chū-iû bîn-chú ê chèng-tī thé-chè.